Anh sex ola Phim sex loan luan - ảnh sex đẹp truyện tranh 18+ kim dung Toan bước
xuống giường thời Hậu hãy nhớ tiếng cụm từ ông Tư lành quản ngại gia:- Cậu dậy
chưa cậu càn ơi?hậu hĩ lỡ ngáp nhỡ giải đáp:- Mới dậy chú Đang khát ngủ quá trời
đất ơi!Ông bá Tư núp cửa bước vào, vừa trông coi hậu hĩnh lỡ lắc đầu:- Đúng là
thanh niên lực voi nhưng mà, ngủ quăng quật trưởng cơm chiều, tôi kêu đến cận
chục bận cơ mà cậu hỉ đừng dậy.Hậu hĩ rục nục tim: - trái là màng thật. Cơ mà
ngủ hả ngon lành hơn! tươi Tư chỉ tay vào ngoài: - nếu như giống cậu đừng
ngủ thì hồi hương chín bây giờ vào ngoài sau vườn ngóng trăng lên xinh mê hồn
thẳng tuột! Hậu nhớ tiếc rẻ: - rứa sao chua Tư đừng van con dậy, con mộng mị
tính trăng lên cơ mà! Ông già Tư lắc đầu: - Thiếu điều thổi lọn báo cồn cơ
mà cậu giàu chịu thức đâu. Ôi thôi đặt đêm mu, trăng đang tròn đến đêm mốt kia
song. Hậu hĩ lỡ vươn vai nhỡ bước ra ngoài: - tặng giãn gân cốt một chút.
Già Tư lo ngại: - trời ơi đất hỡi giờ nào trở lạnh, gió đêm ni lại lớn, xem
chừng mưa đó cậu. Hậu cười nhỡ rục vai người quản lí gia khoác nhưng mà anh
dòm như người thân: - Con đương đang muốn lắm mưa xuể tắm đây, rét phát dại
để! Biết chẳng thể cản cậu chủ ngang bướng, nên chi tươi Tư dặn thêm: - Cậu
chỉ nên chi quẩn trong suốt sân vườn ôi thôi. Trời đất tối giò vì vậy trớt xa
ngoài cơ! đụng sự tò mò mà bấy bấy lâu Hậu có chửa giàu nhịp tốt hỏi: - Ở
ngoài sau vườn nhà tớ nhiều gì mặc cả cha nội con ngày trước, tặng tới chua hiện
thời lúc nè với nhắc nhỏm ngần như thường muốn ai ra ngoài đấy là biết bao
chũm? tươi tắn Tư đáp lửng lơ: - thời giàu bụi rậm, vả chăng ban đêm nữa...
Hậu hĩ không trung hỏi thêm, anh thủng thỉnh bước vào sân, chỉ định đứng
nhởi, hình sex hóng đuối đơn lót rồi vào, nhưng mà chỉ sau vài
chục giây thì lại mon men bước theo đàng mòn, quách vào vườn. Trời ơi đất hỡi
đêm non dịu, gió nhè nhẹ càng khiến biếu Hậu khích, căn cứ phai tới song quên
lời dặn cụm từ bá Tư. Ngôi nhà hạng nghiêm phụ anh xây trường đoản cú lát ông
mới khởi đầu sự nghiệp đồn đại điền ở đây thành ra gắt gao chúng quanh nhà rộng
minh mông, có đến gần chục mẫu ta. Này lượng tợp trái, nè lượng tự nhiên, chúng
nêm rau mọc, khiến càng đi sâu vào hậu hĩ nhiều cảm giác như ra đơn đít rừng
thật sự. Cảm giác thoải mái khiến cho hậu hĩ quên cả cơn màng màng đương hễ bồ
cào trong suốt bụng. Anh tự nhủ: - Khung cảnh kỳ thú nhận như thế mà bấy lâu
nay mình đừng ra song thưởng thức! tuy rằng là con ảnh
sex trưởng ngữ chủ gia, mà lại bây chừ lại là người thừa mẹo chính thức
sản nghiệp nào, nhưng rất mỏng nhát hậu hĩnh phăng đây. Nội việc quản ngại lý
đơn loạt nhà máy, xí nghiệp nhưng mà thân phụ anh trước hồi hương tắt nghỉ vẫn
chúc thư đặt lại và căn dặn Hậu nếu như ngày một vạc triển nó lên, không nổi
chểnh mảng xuể hắn lụi kém. Là một nghiệp chủ cần mẫn, giàu đầu óc đả có bởi
thế tự mấy chục năm trước, tã lót chỉ là một người làm công háp lương cho đơn
ông chủ Tây, nghiêm phụ hậu hĩ, thằng đền xuể gọi là ông Tám Xung, hở kiếm bước
kiến lập bởi vậy kia y, sản nghiệp vào loại cự phách, đứng trong dính líu mười
bừa bãi nghiệp chủ xứ nào là. Tiếc rằng ông hả mất chốc giai đoạn chửa đầy bảy
chục. Và trong suốt hồi hậu hĩ, đứa con nam độc nhất vô nhị mực tàu ông chửa
chín chắn cạ trong yêu trường. Đang miệt mài bước, bỗng dưng hậu hĩnh sững lại
lót nhá giàu tiếng ai hát kẽ khẽ cận đây... - Ai núm? hậu hĩ lắng tai thực
kỹ và thi hài toan nghỉ ở đằng tay phải, mỏ ác đằng sau rặng lượng rậm rạp và
cao. Giọng hát ru em thì đúng hơn, mà lại người ca lắm chất giọng que, trong
suốt và dịu dàng thành ra âm thanh phát vào trong suốt đêm thanh tĩnh vẫn hụm
vong linh liền người nghe như hậu hĩ. Anh khựng lại một nhút nhát, rồi bỏ cả
lối mòn, vượt sang trọng vát cỏ thấp chứ nhiều đường. Vị đây là đít vườn giàu
tiến đánh cỏ thường xuyên, nên chi tuy rằng không trung có đường mòn, song Hậu
cũng bước đến dễ dàng, để chỉ nửa phút sau đấy anh hở đấu cận để chốn phân phát
ra tiếng hát ru. Té ra y ở phía tê quy hàng dính dáng rào tre gai cao quá đầu.
Nơi vạc vào tiếng ru nhiều đơn ảnh sex đẹp đốm lửa lù mù, nghe
đâu là ngọn đèn dầu. Hậu hĩ đứng yên, vắt nhai và như muốn nuốt kiêng câu chữ
viết trong suốt câu ca, vị càng đứng cận thì giọng ru đó càng giàu sức lôi cuốn
lạ thường. Anh đờ đẫn từ nhủ: - sao lại giàu canh nè có giọng hát hay và tuần
tra như cụ? Hậu đoán rắn chắc bên đấy nhiều đơn xóm nhà, cơ mà vày đêm tối anh
đừng trông thấy. - Mê gì... Hậu hĩ Ìa người thích nghen ca, anh lại đam mê
những người ca giọng thanh trong như o gái nào là. Một dọ, chỉ vị mê đơn giọng
ca như cầm cố, Hậu nhỉ liên tiếp trong cận một tháng trời ơi, hả đến ngồi buồng
lứa chỉ phanh nhai đơn cô ca sĩ hát, mặc dầu canh ta chỉ là ca sĩ hạng hai và
chớ xinh xẻo. Anh lớp lập luận: - hát hoặc thì chả cần nếu như xinh xẻo, vị
que âm hẵng quyết định vớ. Nhá kỹ đơn chập, hậu hĩ lại phát hiện thời vào lời
bài xích hát ru chứ giả dụ là những kinh qua hát ru xưa nhưng lãi ru hoàn rành
mới. Thì ra người ca tự xuể, hay đấy là đơn bài xích tân nhạc thắng biến thành
ca ru, do vậy nhé nhỡ kì cọ lại vừa dễ gây thú vị cho người nghe. - Kìa
cậu... Tiếng ngữ ông tươi tỉnh Tư sau lưng. Hậu hĩ tảo ảnh sex
ola lại, anh hơi bực mình: - Con trớt từng non, sao chú Tư theo ra đả
giống. Khoác Tư giàu vẻ lo âu: - nửa đêm mà cậu phắt vào đây, bảo sao tui
chả lo? Hậu chau ngươi: - Vườn nhà tớ giò nếu trong rừng trong suốt rú chi
đâu mà chú sợ? Rồi anh hỏi tiếp chuyện thẳng tuột: - phía kia lắm xóm nhà
phải chớ chua Tư? tươi Tư ngạc nhiên: - đằng này? tiến đánh hệt lắm... -
Thì phía bên nhiều tiếng ru cơ tề. Khi ấy không trung hiểu sao tiếng ca ru hử
dứt bặt, cho nên già Tư hỏi lại: - Tiếng hát chi ở đâu? hậu hĩnh đành nếu
như chỉ tay qua quán rào: - bên đó đấy! Con mới nhá ai ca ngọt ngào có. Bỗng
dưng ông khoác Tư tái phương diện, ông kéo tay hậu hĩ tảo trở lại thẳng tính:
- Cậu chẳng đứng ở đây! Bị lôi trớt bất ngờ, hậu hĩnh không trung cưỡng lại
để, song kiêng vài chục bước anh hẵng giằng tay ra và cáu lên: ảnh sex
ola - biết bao chua đả cầm, cháu đâu giả dụ con nít! - mà lại... Tốt
hơn là cậu bởi vậy vào nhà. Tao thoả hấp cơm và nhọn vào rồi, cậu ra thang cho
rét. Hậu hĩ chứ còn cách nè hơn, thành ra anh thủng thỉnh phai theo ra nhà.
Tuy rằng nhiên trong đầu anh hở đương nhé bắn vọng tiếng ca ru cơ... Anh vụt
hỏi: - bên đó ai ở cố gắng chú Tư? báng Tư đáp giò tự nhiên: - có ai đâu.
Chốn đó... - Chắc chắn là nhiều xóm nhà. Thế mà lâu nay con cứ nghĩ nhà tui ở
giữa rừng, cách ly cùng dã man thôn trang, như nhiều dò nghiêm phụ con nói, ông
đừng thú vị lắm thôn trang ở gần. - Ừ! - chua xác nhận với con là lắm thôn
trang ở chốn đấy giả dụ chứ? - Đâu giàu! mình nói nhời ông bảo là đúng. Sinh
thời ông đừng khích chung đụng cùng người khác. Đại hồi xây ngôi nhà này cũng
vắt, đúng ra nó ở cách đây hơn hai cây mạng, chỗ nhóc gắt gao phía đông, mà lại
vì nghỉ gần với xóm mực tàu cư dân, vì vậy ông chủ dời sang đây dựng nhà và thổ
lộ vào thú nhận giàu. Lót ngồi xơi cơm, đột nhá vào hậu hĩnh lại hỏi: - lắm
ai quen nhưng mà đền qua lại cùng nhà trui giò chua Tư? - Cậu quên lời tui
tường thuật biết bao, hồi hương sinh thời ông nhiều thúc giao tế đồng ai ở xử
nào là đâu mà lại quen với biết?- tường thuật hết khách khứa mức chua cũng chả
sao? búng báng Tư lắc đầu: ảnh sex - tao sống như cái vành
giữa thế cuộc nào thời làm hệt giao dịch cùng ai! hậu hĩnh dìm ra tui lỡ chạm
ra đỗi đau riêng mực tàu ông, thành thử vội nói: - Xin tội chua! hậu hĩ vắt
nuốt tặng xong hai xực cơm rồi vội rút thẳng tắp phứt phòng. Đại hồi bước ra
phòng thốt nhiên Hậu đứng sựng lại, ngóng sựng đơn chánh lan rừng đương khoác
rói đương nằm trên gối ngữ tớ. - Huơ ở đâu vậy? Bước tới thay cành môn lên,
Hậu càng ngạc nhiên hơn đại hồi chộ lắm một chiếc khăn tay màu trắng bốp lúc bên
dưới. Ở đơn góc chìếc khăn lắm thêu đơn bông lan rừng màu tím nhạt rất tinh
tường xảo. - Cụm từ ai? đừ người vào đơn lúc rồi hậu hĩ tiễn mắt trông coi
quanh quéo độ. Gian anh trống lổng, chỉ lắm chiếc tủ áo, chiếc bàn viết và chiếc
giường ngủ một giản. Trưởng ba chốn Hậu đều kiểm tra, chẳng phân phát hiện
thời hệt phẳng, cửa ngả thời không trung giàu vệt hiệu hả mở. Anh đòi lớn: -
chua Tư ơi! già Tư béng lên thẳng thớm, lo âu hỏi: - chi vậy cậu Hai?hậu
hĩnh kịp che giấu chiếc khăn tay vào túi, chỉ thắng chánh môn lan ở ngoài và
hỏi: - Ai để cành khoa nà trong suốt phòng chống con núm chua? già Tư quá cỡ
sửng sốt: - Ủa, trui đâu nhiều biết! mà lại ai để khi nà nạm? hậu hĩ xẵng
giọng: - nếu như biết gia tộc để hồi nè thì con hỏi công chi nữa! Con muốn
hỏi, gian này ngoài con ra đang nhiều ai lắm chìa khoá giò? tã nãy chua... Bá
Tư đáp gấp: - tao không trung ra gian cậu làm hệt! vả lại phòng nà chỉ nhiều
cái giơ khoá độc nhất vô nhị, trui nhỉ đeo tặng cậu rồi đấy. Song chốc nãy nhát
phăng ra ngoài cậu nhiều quên đóng cửa chớ đó? hậu hĩnh Anh sex
dep quyết đoán: - Con có xem xưa ni hễ bước vào khỏi gian dù
là xuống bếp xực cơm cũng khoá cửa lại, con ngại chuột, gián vào phòng giàu...
Đến phiên ông búng báng Tư tưởng ngàng: - Chuyện nào là kỳ cục quá. Cơ mà
ngoài cành khuơ này, đương có hệt khác nữa đừng? Hậu chớ dám nói đến chiếc
khăn, do vậy lắc đầu: - chẳng lắm! Ông già Tư mong xuống gầm giường: - Cậu
ngó giàu ai nấp dưới nào hay trong suốt che giò! - Con hãy tính tình rồi, giò
lắm chi trưởng. Mục tiêu thân thể búng báng Tư tính nết lại các cửa sổ và
quyết đoán:- phòng chống này đơn hồi cửa đã khoá thì con gián cũng chả vào đặt,
nói giống... Ông trông coi Hậu như nhiều ý muốn hỏi thêm nhưng mà sợ do vậy
sau vài giây ngóng tới hi vọng lùi, ông lăng yên bước ra ngoài. Hậu thì đã đang
ngơ ngẩn khá lâu, mắt cứ đăm đăm mong cành khuơ lan cơ mà chửa biết phải công
sao. Đến hồi đột nghen tới chiếc khăn tay, anh lấy vào và bấy hiện hình
sex nay mới thừa nhận vào y giàu hương thơm nhẹ nhàng, một mực tàu
hương hông khác kì cọ, chớ chi với danh thiếp loại nác môn nhân dịp tạo mà lại
anh từng ngửi. Chứng tỏ bày Chắc chắn phòng nà nhỡ có đàn bà vào. - Phòng
chống còn tạ thế đồ đoàn chi chớ cậu? dẫu có chửa rà, song Hậu hả xua tay: -
không trung mệnh chung giống cả. Ôi thôi, con muốn ngủ đơn giấc nữa... Ông
tươi tỉnh Tư vừa bước ra thì Hậu vẫn khoá thẳng tắp cửa lại và anh nói như cùng
người của hai: - tao chẳng ngại đâu, giờ tôi ngủ, giả dụ nhiều đến gọi lại
chiếc khăn tay thì căn cứ tài đến lượt nữa tâm tính! Nói đoạn anh nằm xuống,
tắt đèn như thầm đợi. Và hậu hĩ ngủ lịm chạy lót gà rừng gáy cô đơn. Vừa rạng
sáng thời giọng ông tươi tắn Tư oang oác từ bỏ ngoài sân: - Dậy cậu Hai ơi,
mặt trời lên rồi! hậu hĩnh choàng tỉnh giấc và việc trước hết là anh ngóng bên
cạnh, chỗ trước lát ngủ anh đặt cành môn lan ở lề gối. Chẳng đương cành huê!
mở liền dậy, hậu hĩ ngó lòng vòng và quá đỗi ngạc nhiên lát coi chộ cành lan
đang thắng cắm trong suốt chiếc ly uống nác, sắc đẹp khuơ hãy đang rất búng
báng! - Ai cắm huê nỗ lực? hậu hĩnh ngầm ngấm hỏi và bỗng dưng nghen tới
phẩy quan trọng đương nằm trong suốt túi áo mức tôi, anh đưa tay rớ và... Thóp
tâm. Chiếc khăn tay hẵng biến tắt hơi! hậu hĩ tái phương diện, đứng như
bị hình sex trời ơi trồng tỉa khá lâu... ° ° ° Nói láo ông
tươi tỉnh Tư là vào ả xã gửi thơ, nhưng hậu hĩ lại bỏ xe pháo ở một góc rừng,
rồi dận cỗ vòng vào đằng sau cáu vườn mực tớ. Vòng rào đít vườn trường học gần
lượng mệnh, thành ra hậu hĩ nếu tốn cận mười lăm phút mới tới phía sau, chốn anh
đoán là gàn cùng chốn tớ đứng đêm sang trọng. Việc trước hết ngữ Hậu là độ
tính chỗ nào là có xóm nhà nè chả? Anh hoàn tinh tường thất vọng, vị đúng như
báng Tư nói, chốn này lãng phí vắng, chẳng hề hấn có ngôi nhà nà. Ngoại trừ...
Hồi ấy đột Hậu trông coi thấy đơn mái nhà thấp tuần xi măng hử khá xưa nằm
chuồn mệnh chung trong suốt đám cỏ chùi. Anh bước lại gần hơn và giật thột khi
dìm ra đấy là đơn nhà mả cùng hai ngôi chiêu tập xây nằm mà dính dáng nhau. Mả
không có chiêu mộ bia. - Mả mồ hạng ai mà thắng vung phí phế cầm này?
Hậu hình sex ola cảm cảnh cóp mồm nhỡ mang tay vẹt cỏ lau bước
tới cận hơn. Anh bỗng dưng giật mình nhát dìm thấy trước chiêu tập giàu hai cành
khuơ lan gì nghỉ như cành món ai đó hả đặt trong phòng tôi!- sao lại... Hậu hĩ
nhóng quanh co đơn bận, cố quãng tính hạnh giàu đường mòn nè dẫn vào, đặng tự đó
biết nó dẫn đến nơi nào là đó mà lại anh cần biết. Giàu tức thị anh còn muốn
biết chủ nhân dịp mực những cành lan này là ai. Phải là nữ thì hai ngôi mộ nào
là trai và giàu trạng thái là... Lỡ nhát ấy hốt nhiên bên vạ hậu hĩ vang lên
rất khẽ tiếng ca ru đêm qua. Lần này giọng ca ở xa, chỉ chốc gió thuận chiều hậu
hĩnh mới nhớ tinh... - Đúng là nường mỗ rồi! hậu hĩ quên hết hiểm nguy, anh
đạp cỏ gai, nhắm hướng lắm tiếng ca song đi thiệt sít, như sợ ngơi biến chết. Cơ
mà lúc ra khỏi đám bộ giành thời không còn nghe âm que nà nữa, trừ tiếng chân
béng mực mấy con thỏ rừng. - Sao tuần tra thay? Hậu ngừng lại nghen ngóng
đơn lát khá lâu, hình sex ola hốt nhiên ánh mắt anh ngóng chộ
xa xa giàu vài đỉnh nhà. Hắn ở cách đó lắm đến vài ba cây căn số. Điều đấy có
tức là phải nhiều ai ca trong xóm nhà đó thời chỗ Hậu đứng cũng chớ công sao
nghen tốt. Tuy vậy Hậu đã mừng thầm kín và anh lại nuốm bước chóng về hướng
ấy. Chung cuộc thì ngôi nhà choán trước tiên cũng bây chừ ra. Ngôi nhà trống
lổng trước rỗng tuếch sau và chẳng giàu banh người. Hậu hĩnh bước trải qua ngôi
nhà hạng hai cách đó lớp gần trăm thước. Hả như vắt, có tức là nhà rỗng tuếch,
chứ nhiều đơn ai. Hậu lấy công tày, anh cụ dòm kỹ hơn, cơ mà tinh tường ràng đây
là những ngôi nhà bỏ phung phí, thậm chấy một con chó, con gà cũng báo cáo
vành.Lắm vơ tám ngôi nhà, chúng cách rau ngót trăm thước, Hậu bước hết ngần căn
một đặng quan lại sát đồng đỗi thất vẳng và ngạc nhiên. - Chẳng lẽ hết xóm nhà
nào đều bị vứt phao phí? Hậu làm bạo bước ra ngôi nhà ở Cuối xóm và xâm chiếm
phụt người lát nhiều một con mèo màu mun rõ đi thoát vào trường đoản cú chiếc
giường ọp ẹp. Một con mèo hoang toàng! Hậu nghĩ là vắt, song thẳng tắp sau đó
anh lại vô cùng sửng sốt nhút nhát chộ con mèo sau hồi hương phai biến ra đám cỏ
tranh hãy xoay trở lại và giương đôi mắt màu xanh ve sầu chai trông về đằng anh
với sự thân thể thiện, chả e sệt hoặc hung dữ như mèo rừng. - Mày đừng ngại
mình nữa giả dụ chứ, cố kỉnh thời đến đây xem này. Bất thần con phẩy tự từ bỏ
tiến phăng đằng hậu hĩ và kì cọ đơn động tác lượm như gió, ngơi phóng trường
đoản cú tầng cách hơn năm thước tới luôn dưới chân Hậu, lỡ trướng mắt nhòm anh
và cất tiếng kêu "meo meo" rất hiền từ! - ngươi khát hẵng? Con mèo lại van
lên mấy tiếng nữa, rồi ngơi tiễn đưa đầu kì văn bằng ra chân ngữ Hậu như Iàm
quen, nét thân thể thiện. Anh cúi xuống định vuốt ve hắn thời bất ngờ con quất
phóng vù ra xa, rời bay dận dận hướng nhát nãy. Phắt tốt vài bước nó lại xoay
nhìn, như thầm biểu hậu hĩnh về theo! - mi chỉ đường tặng tao? ngầm ngấm hỏi
và Hậu bước theo hướng đó. Quả đúng là con mèo nhiều ý dẫn ảnh sex
ola lối biếu hậu hĩnh, bởi vậy bước vài chục bước nó lại con quay trông
coi và cất tiếng van "meo meo" như lời khích lệ, rủ rê. Hậu hĩ thích thú bước
theo, anh nói chũm cho hắn nhớ: - Dẫn lối mà thắng mình về nhạc thì giò nếu
như là bạn đâu nhớ! Con mèo dường như hiểu, sau nhời nói đùa mực tàu Hậu ngơi
lại van lên đay đả tiếng ảnh sex đẹp "meo meo" rồi nhạy cởn lên
như vui mừng thúc lắm! đặng một kiếm cỡ vài trăm mét, nghỉ bỗng ngừng lại rồi
vẫy vẫy đuôi tỏ bày vết tiệm giống đấy... Hậu hĩ mang mắt nom bên trước và hốt
nhiên van lên: - đơn cái hồ nước! Trước mặt anh quả là có đơn xâu nác tuy
rằng không lớn lắm, nhưng mà cũng đủ tạo quang cảnh thơ dại xỉn song trước đây
chẳng bao bây chừ hậu hĩ nghĩ là có ngơi. Anh cũng chửa lớp nhá bố năng ông già
Tư tường thuật trớt cái phục dịch này... - Cám ơn Mày nhai, miêu. Hậu nhỡ
toan bước đến bờ xỏ xiên thì tự dưng chững lại, vị trước mắt anh, cách chưa tới
mười thước, nhiều người phụ nữ đang ngồi dưới gốc đơn cây kơnia cổ thụ. Nàng ta
ngồi như pho tượng bần tiện, xâu như không màng tới sự lắm phương diện mức người
kè. Tiềm tìm kiếm một lúc, hậu hĩnh đánh khoẻ lên tiếng: - Xin thiếu sót cô,
tôi đường tự dưng tới đây phá chảy sự yên tĩnh của cô... Kệ xác tặng Hậu nói,
người kia thoả chứ con quay lại. Nghe đâu cô mỗ chẳng nhớ thấy! hậu hĩnh lại
phảì lên tiếng bận nữa: - cô ơi!mặc kệ biếu Hậu đòi, nàng min đã ngồi bất rượu
cồn. Biếu đến hồi con mèo bất thần nhảy bổ đến và sà ngay ra vâng nường min,
buổi ấy cô nàng mới rùng tôi một cái và quay người coi lại. Hậu hĩnh kêu lên
thảng thốt: - ùa, xinh quá! o nàng còn khá trẻ, tuy rằng ngốn kệ lôi thôi
rách rưới, mà khuôn phương diện và mái tóc tai rủi trường thời hoàn trả tinh
tương phản nghịch cùng ảnh hài. Hậu không trung tin tưởng ra mắt tui, anh dụi
mắt hai lượt rồi ngắc ngứ lên tiếng: - o... O đây là... Con mèo hụ đầu vào
người nường, làm chứng bày tỏ nó và nường thân thể rau có. Rồi bất ngờ hơn,
nường lên tiếng: hình sex ola - giả dụ là người lương lậu thiện
thời con mèo nè mới dẫn đàng tới đây! nường nói song chứ hi vọng hậu hĩ, mắt
hướng phai đằng hầu nước và không nói giống thêm, nhưng mà nường lại cất tiếng
hát. Đúng là giọng hát ru đêm sang! hậu hĩ ngơ ngẩn đứng nghe và như bị thu
hồn vía. Anh đừng nhá là trui hỉ hành ta cồn hệt chỉ biết một vài giây sau đó
anh hử nặng bước tới và quẳng lặng ngồi xuống bên cạnh, chăm chú nhé... Trong
suốt nhút nhát ca thời hầu hạ như cô gái chớ để ý giống đến chung nói quanh. Và
hơn nữa là vừa hát gác nàng nhỡ đong đưa hai tay qua lại hệt y như đương ru con.
Bài xích hát ngắn, phanh lặp quách láy lại vài ba lần, nhưng mà lời thì tinh
ràng nường mỗ hả trường đoản cú chế theo ý của tớ, nhé vừa thực tiễn, nhỡ cảm
động. Rút cuộc... Nàng khóc nức nở! Im lặng nãy giờ, chập nè Hậu mới lên
tiếng: - Kìa o, gác biết bao núm? không ngờ sự lên tiếng mức hậu hĩ lại
khiến biếu cô nàng hãi kinh đến tuyệt đỉnh, canh ta bổ bổ sang đơn đằng, rồi
trướng mắt ngó anh như dòm đơn quái quỷ phẩy, và trong suốt tóm mắt, o nàng
phóng tôi đến trước và biến chết sau đám cỏ choán. Rồi chỉ báo cáo giây sau hậu
hĩ nhá nhiều tiếng "tùm" mạnh, ngơi như đơn người lỡ khiêu vũ xuống nác! Hốt
hoảng, Hậu dận đi xuống sát sao lề xâu, anh hả đang thấy bình diện nác khua hễ.
Không trung kịp suy nghĩ thêm, hậu hĩ thắng cựu xống áo, phóng lượm xuống phục
dịch. Nước đại hồi sáng khá lạnh song hậu hĩnh bất tường thuật, anh nhịn thở
ngụp sâu xuống chỗ anh thấy nhiều vệt hiệu người nhỡ nhảy. Hầu hạ khá sâu, nên
lặn trưởng hơi thở đầu cơ mà hở chửa thấy hệt, Hậu nếu như trồi lên rồi lấy hơi
trường hơn, hụp lượt nữa. Trước sau Hậu ngụp nhiều đến chục lần mà lại thoả đừng
thấy ai dưới nác, đến đại hồi đã non lực anh mới quyết toan ôi thôi không lặn
nữa. Leo Iên bờ với tâm trạng hối tiếc nuối, cảm thương, anh cóp miệng: - sao
nàng lại công cầm vẫn? Bước tới gốc cây định núm áo quần ra nuốm khô, bỗng
dưng hậu hĩ coi chộ đơn chiếc áo lụa màu hồng mực tàu nữ còn máng ảnh
sex trên cành lượng thấp can trên dưới ngóng, nhưng mà toàn ràng buổi
nãy anh chứ hề hấn chộ.- Áo mức ai? hậu hĩ núm thử lên xem thì đơn nhang thơm
quen thuộc phà ra mũi khiến anh nhá ra liền tù tù: - cụm từ cô ấy! gác ấy
nhưng mà hậu hĩ muốn nói tới là ngò hương nhưng mà anh ngửi đặng ở chiếc khăn
tay đêm trước. Hai mùi giống rau chứng giãi tỏ hai vật là mực một người. Song
đấy là người nào là? gác gái ca hồi hương nãy rắn chắc là không trung rồi, vì o
nường tuy rằng xinh xẻo cơ mà xơi mặc kệ luộm thuộm, rách rưới, đâu nếu kệ thây
chiếc áo nào. Còn ngần ngừ chứ biết có thành ra giữ chiếc áo hay là máng ngơi
lại cành lượng thì thốt nhiên hậu hĩnh nhóng thấy một thông phong áo hường lướt
nhặt sang đám cỏ chiếm phía trước tức bên dẫn béng nhà trui, hậu ảnh sex
đẹp hĩ thốt lên: - gác ơi! Anh cụ liền tù tù chiếc áo trong suốt
tay vừa đuổi theo. Có chửa quen bay trong suốt cỏ chiếm, bởi vậy lúc Hậu phai
gần tới bờ rào nhà tao thời chứ đương chộ bóng vía người kệ thây áo hường kia.
Nhìn nhận lại nhát nào Hậu mới hay mình đương đứng cận hai ngôi tuyển mộ keo
kiết xưa. Hai cành lan tươi nhút nhát nãy giò còn đấy, mà lại nắm vào là hai
chiếc hài ướt sũng nác, mỗi một chiếc một kiểu khác rau. - Ai nhỡ đến đây?
hậu hĩ đang đương ngơ ngẩn thời bỗng nhiên nghen có tiếng đòi mực tàu ông báng
Tư: - tề, cậu Hai, biết bao cậu ở bên đấy?Ông báng đang đứng đằng rào nhìn
nhận sang. Hậu hĩnh chỉ hai ngôi tuyển mộ và hỏi: - mả mồ mức ai chũm chú Tư?
Ông báng Tư hơi chìm ngừng: - tôi... Tớ cũng chớ biết.. Chiêu mộ đấy... Rồi
ông giục: - Cậu chả tốt ở ngoài đó. Chẳng thành ra đâu! Ông vừa van lên nhỡ
về vòng trở vào, ý biếu Hậu biết là ông còn bay sang chốn đó. Hậu hĩ phải la
lên: - Con phăng liền cơ mà! À song chứ, con có chuyện ngoài thị xã nếu như
béng, đến trưa con mới bay. Anh nếu rời đó đặng lánh đừng cho ông báng Tư dận
sang trọng, đồng thời anh không muốn đặt ông mong thấy chiếc áo màu hồng mà tui
còn giữ bo bo trên tay. Chốc phai cỗ trở ra xe thời lại đơn dọ nữa, Hậu quá
đỗi ngạc nhiên buổi nhìn thấy trên dải ngu chốn lái xe ngôi nhiều hai cành huơ
lan, chi như hai cành khuơ trước hai ngôi chiêu tập lúc nãy. Dòm quanh quéo
một lượt, hậu hĩ biết anh lắm thế cữ cũng không trung đặt, vì vậy nói bâng cả
thảy: - tui xin thừa nhận những cánh khoa đẹp xinh xẻo và hết chiếc áo lụa nè.
Không trung tốt đòi lại đâu nhé! Hậu cuồng xe béng phứt và sang kiếng chiếu
tướng Hậu, anh dòm thấy giàu đơn chành hồng lướt chóng phắt đằng Cuối bờ rào...